Tạ Diệu Lan khẽ giật mình, vốn đang chìm bên trong ván cờ, nháy mắt đã ngẩng đầu lên nhìn Tần Mạn Kiều cười nói: “Nếu như tỷ mệt mỏi, thì mau về phòng nghỉ ngơi sớm đi.”
“Không được, các người không mệt mỏi, thì ta cũng không thấy phiền.” Tần Mạn Kiều nũng nịu dựa vào bên cạnh Sở Nghiêu, hai tay ôm lấy cánh tay Sở Nghiêu.
Mấy người đối với cảnh tượng kỳ lạ giữa Sở Nghiêu và Tần Mạn Kiều này, đã sớm làm quen.
Sở Nghiêu cưng chiều vòng tay qua ôm lấy người nàng, đổi tư thế vốn đang ngồi xổm lại thành xếp bằng, vỗ vỗ bắp đùi mình nói: “Nằm lên đùi cô này.”
Mấy người đang ngồi trên một giường rất rộng rãi, giữa giường đặt một cái bàn nhỏ.
Tạ Diệu Lan và Tần Thiên Kiệt đối diện nhau, Tạ Tầm ngồi trên xe lăn, Sở Nghiêu và Tần Mạn Kiều ngồi ở đầu bên trong giường, cũng chính là đối diện với Tạ Tầm.
Chỗ bên trong rất rộng, đủ để Tần Mạn Kiều gối đầu lên chân Sở Nghiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play