Đồ ăn sáng chắc chắn là không thể ăn, Khôn Lận Cung nàng cũng sẽ không đi. Ai mà biết được Liêu hoàng hậu đang có âm mưu gì chứ. Kiếp trước nàng không cách nào sinh con được, không phải là vì Liêu hoàng hậu hạ thuốc mãn tính vào trong đồ ăn của nàng đó sao? Dẫn tới cả đời nàng đều không thể mang thai.
Ăn một lần rồi, có thế nào cũng sẽ không ăn thiệt lần hai.
Nhưng cũng không thể thật sự lấy cứng chọi cứng với Liêu hoàng hậu được, nhưng lời mà Sở Nghiêu nói vừa rồi, lại cho nàng một đường lui.
Nàng nhìn tiểu tỳ Bích Cầm bên người Liêu hoàng hậu, hai mắt đẫm lệ nói: “E rằng chờ khi ta có thể tới Khôn Lận Cung gặp hoàng hậu nương nương, thì đã không kịp giờ ăn sáng rồi.”
Bích Cầm không hiểu: “Sao lại không kịp được? Bây giờ huyện chủ đi theo nô tỳ qua, là vừa vặn có thể kịp giờ, sau khi ăn xong lại cùng hoàng hậu nương nương đến Cung Ngũ Đế. Hoàng hậu nương nương đã sớm sắp xếp xong cả rồi, chỉ còn chờ huyện chủ đi qua mà thôi.”
Hốc mắt Tần Mạn Kiều lại đỏ hơn.
Bích Cầm không nhìn nổi nữa, lắm miệng hỏi một câu, “Tần huyện chủ làm sao vậy ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT