“Lại nói tới Công chúa Phượng Chi, nghe nói mấy ngày trước, nó không cẩn thận quất roi đả thương Trung Vũ tướng quân ở ngoài Đức Càn Cung.”
Trung Vũ tướng quân này chính là Tần Thiên Lang.
“Còn bởi vì chuyện Thái Tử đưa tặng thất thải nghê thường, mà tức giận không muốn gặp ngươi.”
Đôi mắt Trân Phi trầm xuống: “Ngươi điều tra ta?”
“Trân Phi, bản cung cũng phải biết đầu đuôi sự việc. Dù sao thì cũng phải tra rõ kẻ đức sau màn giật dây là ai. Ngươi cho rằng bản cung làm ra chuyện này, là vì để đoạt lại quyền hành trong tay người sao? Hại ngươi và Công chúa Phượng Chi? Nhưng ngươi có từng nghĩ tới hay không, bản cung chưa từng làm ra loại chuyện hại địch một ngàn tự tổn tám trăm này! Thế Hùng và bản cung thường xuyên lui tới, bản cung để hắn đi hại nữ nhi của ngươi, bản cung có thể có được chỗ tốt gì? Thế Hùng lại được chỗ tốt gì? Hắn còn không duyên không cớ mất một cái mạng. Mà hoàng thượng, lại càng ngày càng không tín nhiệm bản cung, ngay cả nửa điểm chỗ tốt bản cung cũng không mò tới được, ngược lại còn bị hoàng thượng hận.”
Lời nói này, ngược lại đã làm cho Trân Phi đang mất lý trí dần dần bình tĩnh lại.
Đúng, quả thực hoàng hậu không mò được nửa chỗ tốt nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT