Lời Yến Vương nói tại cửa cung, đều đã bị Tần Mạn Kiều nhớ thương trong lòng, vừa rồi thấy Sở Nghiêu dự yến mà không hề thay y phục, nàng đã vô cùng xấu hổ.
Nghĩ tới chờ sau khi kết thúc, lại tìm bảo hắn đi thay đồ, sau đó liền hủy thi diệt tích, tuyệt không để cho hắn có cơ hội mặc bán thành phẩm này đi lung tung khắp nơi, khoe khoang mù quáng.
Đường đường là Thái Tử một nước, kim tôn ngọc quý, lại mặc thứ phế phẩm này, hắn còn cảm thấy mát mặt nữa chứ.
Nàng thì thấy cả khuôn mặt mình đều sắp bị hắn ném hết rồi.
Mà Yến Vương gặp Tần Mạn Kiều, cũng giống như chuột thấy mèo, bị hù cho chân khẽ run lên, nói: “Hoàng huynh, đệ không quấy rầy huynh với Tần huyện chủ nữa, đi trước một bước đây.”
Hắn trốn nhanh qua khỏi Tần Mạn Kiều và Sở Nghiêu.
Sở Nghiêu tự nhiên cũng nhớ lại lúc ở trước cửa cung, quở trách một thân y phục này của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT