Đệ có ý kiến gì không, lời nói có chứa đao, làm cho lưng Yến Vương phát lạnh.
Từ trên xuống dưới Đại Chu, không có ai là không biết Thái Tử sủng ái nữ nhi Tần gia, không cho phép người khác ở trước mặt hắn nói nửa lời không hay về nàng ấy, mà vừa rồi Yến Vương đã nói cái gì?
Lại dám ở trước mặt Thái Tử, nói y phục trên người hắn may quá khó coi, ghét bỏ đủ điều.
Càng quan trọng hơn chính là, người làm ra bộ xiêm y này cũng đang có mặt, cái này làm cho bây giờ Yến Vương mới biết được thế nào gọi là cưỡi hổ khó xuống.
Khóe miệng hắn cứng đờ, nâng tay sờ sờ bên tay áo không có thêu tường vân kia của Sở Nghiêu, điềm đạm nói: “Thần đệ đã nói rồi mà, tay nghề độc nhất vô nhị như vậy, kỹ thuật tinh xảo, xuất chúng như thế này, cứ như là y phục được làm ra chỉ vì hoàng huynh vậy. Thần đệ còn đang muốn hỏi là đến từ phường thêu nào, ngày khác cũng phải để người làm cho mấy món, mặc vào đi trên đường, nhất định sẽ làm cho vạn người chú mục. Không nghĩ tới lại là xuất từ tay của Huyện chủ, xem ra, vài lời đồn thổi trong Định Kinh Thành đều là giả, tay nghề khéo léo như vậy, không phải là cô nương nhà nào cũng có thể làm được.”
“Chát!”
Sở Nghiêu lấy cây quạt treo ở thắt lưng Yến Vương, hung hăng đánh lên tay hắn một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play