Nàng kinh hô lên một tiếng, Tần Thiên Lễ còn chưa đi xa, liền quay trở lại lo lắng hỏi, “Sao thế?”
Lúc Tần Mạn Kiều vừa lên tiếng, đã nhanh chóng che kín miệng của mình, đợi đến lúc Tần Thiên Lễ hỏi nàng “Sao thế”, nàng giống như kẻ trộm, cẩn thận liếc qua cửa phòng.
Lúc này mới vội vội vàng vàng quay đầu, “Cái này còn không phải tại huynh sao? Muội đều đã buồn ngủ, huynh còn chạy tới, tắt đèn gì cũng không nhìn thấy, không cẩn thận đã phải chân, không có chuyện gì, muội buồn ngủ rồi, muốn nghỉ ngơi.”
“Được, muội nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai tam ca lại tới tìm.” Tần Thiên Lễ nói xong, đứng ngoài cửa đợi một hồi rồi mới rời đi.
Chờ sau khi hắn đi xa, hai người trong phòng mới từ trạng thái bất động tỉnh lại.
Nàng bị Sở Nghiêu ôm đặt xuống giường.
Tần Mạn Kiều dở khóc dở cười, “Sao ta cứ có cảm giác, tam ca là tới bắt gian vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play