“Tỷ tỷ, tỷ xem, cung yến ba ngày sau, muội mặc bộ nào mới đẹp?” Tần Mạn Kiều đột nhiên chạy đến bên cạnh Tầng Mạn Ca, ôm cánh tay nàng ấy, đôi mắt đầy ỷ lại.
Tần Mạng Ca quay đầu nhìn bảy bộ quần áo kia một chút, nói: “Kiều Kiều chính là hoa khôi đẹp nhất của Định Kinh Thành chúng ta, nếu như Thái Tử Điện hạ đã chọn trúng, vậy chắc chắn mỗi bộ đều đẹp, nhưng mà, nếu như chọn theo sở thích của tỷ, vậy tỷ định chọn…”
“Màu tím!” Mấy vị nữ quyến trong nhà, đồng thanh nói ra hai chữ này.
Tần Mạn Kiều và Tần Mạn Ca liếc nhau một cái, nói: “Vậy ta đặng màu tím cho tỷ tỷ.”
“Sao có thể được, những thứ này đều là ngàn vàng khó mua mà Thái Tử tặng cho muội.”
“Đúng vậy, bây giờ những bộ y phục này đều là của muội, muội muốn tặng cho ai, thì cũng không cần phải hỏi qua Thái Tử điện hạ đâu nhỉ.” Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Lý Phúc An.
Lý Phúc An vô cùng thông minh, nhanh nhẹn nói: “đúng là Thái Tử điện hạ đã nói qua, đồ vật đưa cho tần huyện chủ, chính là của tần huyện chủ, tần huyện chủ có thể tùy ý sắp xếp y phục, cho dù là đốt đi hay ném đi, chỉ cần tần huyện chủ cao hứng, liền muốn thế nào cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play