Tần Nguyệt Hề quỳ đi đến trước mặt Bình Chương Vương, kéo quần áo ông khóc ròng nói.
Tần Thiên Kiệt thấy cảnh này, đáy mắt lóe lên ánh lạnh, đi lên liền đá một cước vào cái tay đang nắm đò Bình Chương Vương kia.
Lạnh lẽo vô tình nói: “Cổ là xuất từ tộc Ô Tân, người trúng cổ nếu không có giải dược, thì trong vòng bảy ngày hẳn phải chết, Kiều Kiều ở nhà trọ Thiên Nhất không thuốc cứu chữa, mà khi đó ngươi bị Thái Tử nhốt trong địa lao, Thái Y chỉ xem ngươi như bị bệnh dịch mà cưa trị, nhưng ngươi thật sự coi tất cả mọi người bên ngoài đều là kẻ ngu hay sao? Thuốc trị ôn dịch có thể giải được huyết cổ trong người ngươi?”
Vẻ không thể tin trên mặt Bình Chương Vương đã biến thành bi thương, khổ sở.
Coi như ông muốn tìm lý do khác tự an ủi mình, có thể chuyện này là hiểu lầm, thế nhưng sau khi Tần Nguyệt Hề trúng cổ, lại có thể tự lành trong địa lao.
Vậy ý nghĩa là gì?
Ý nghĩa là nó đã biết mình trúng cổ, trên người nó cũng có giải dược.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play