Ôn Khinh còn chưa kịp tỉnh lại, bên môi đã xuất hiện hơi thở ấm áp.
Đồng phục Quý Quân Phong bị cơ thể cậu ta đốt cháy, cọ lên cằm Ôn Khinh mơ hồ lộ ra mùi vị đàn ông.
Hai mắt Ôn Khinh mở to, lập tức ngồi dậy không tự chủ bóp chặt mu bàn tay Quý Quân Phong. Trên đó chứa rất nhiều miệng vết thương hở, bị Ôn Khinh dùng sức, cậu ta hò lên một tiếng, hô hấp nặng nề.
Ngay sau đó, Ôn Khinh trơ mắt nhìn cơ thể cậu ta thay đổi càng ngày càng rõ ràng.
Mặt Ôn Khinh đỏ như cà chua chín, vừa ném tay Quý Quân Phong vừa đứng dậy cách xa cậu ta, lắp bắp không nên lời: “Cậu, cậu…”
“Ừ?” Âm cuối Quý Quân Phong kéo rất dài, dính dính lại khàn khàn: “Tôi làm sao?”
Cậu ta nâng mí mắt lên nhìn Ôn Khinh, đôi mắt ẩn chưa chút mờ mịt, hiển nhiên không cảm thấy phản ứng của mình sai chỗ nào.
Cậu tự mặc niệm trong lòng, chuyện này rất bình thường, chuyện này rất bình thường…
Có khoảng thời gian làm lạnh ấy, Quý Quân Phong cởi quần, lộ ra hai bên đùi chồng chất vết thương. Mặc kệ đau đớn ngút trời, cậu ta vẫn muốn tự mình giải quyết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT