Từ khi có ký ức, Ôn Khinh đã sống trong viện phúc lợi.
Lúc đầu, viện phúc lợi rất nhỏ, chỉ nhận nuôi hơn mười đứa trẻ với lứa tuổi khác nhau.
Khi Ôn Khinh lên tám tuổi, cả viện phúc lợi chỉ có mình cậu là đang học lớp 2.
Bản thân cậu vốn có tính cách hướng nội, cộng thêm sự chênh lệch tuổi tác, nên ở cả viện phúc lợi và trường học đều không có bạn bè.
Vì vậy, khi nghe nói có người muốn đến cùng ăn cơm, viện trưởng rất vui, vuốt tóc cậu, hỏi: “Khinh Khinh kết bạn được ở trên lớp à?”
Ôn Khinh lắc đầu, thành thật nói: “Là gặp ở cổng trường, một chú.”
Viện trưởng: “Chú?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play