Tống Huyền thần sắc bình tĩnh, cứ như đang nói một sự thật hiển nhiên như "Tôi là con người".
Giọng điệu hắn thậm chí còn mang theo một chút kiêu ngạo.
Ôn Khinh bị lời nói của hắn làm cho đỏ mặt, cái gì mà con chó, quá ngượng ngùng rồi.
Hơn nữa còn là nói trước mặt Phó Nhiên Tu và Giang Ngôn.
Phó Nhiên Tu mặt không đổi sắc, mí mắt cũng không nhấc lên, hoàn toàn không thấy bất ngờ.
Về phần Giang Ngôn, hắn nhếch mép, biểu cảm phức tạp, trong vẻ lạnh lùng lại mang theo chút vô ngữ: "Tuổi không còn nhỏ, mà trò chơi lại biến thái thế này."
Tống Huyền cười ha ha: "Ngài già rồi, chơi càng hay hơn, ăn mặc cũng hoa hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT