Diệp Dã hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của Bạch Thông và Giang Ngôn, tiếp tục nói với Ôn Khinh: “Thân thể tôi cường tráng, hơn nữa còn có thể phát triển nữa, anh thích kiểu người nào, tôi sẽ lớn lên thành kiểu người đó, lại còn có thể học chung trường đại học với anh…”
Nghĩ đến cảnh mình và Ôn Khinh có thể trở thành tiền bối và hậu bối cùng trường đại học, mắt Diệp Dã càng sáng hơn, nhìn chằm chằm Ôn Khinh: “Anh học trường đại học nào?”
Ôn Khinh không ngại nói cho Diệp Dã tên trường đại học của mình, nhưng cậu bận tâm đến mục đích thực sự khi Diệp Dã hỏi câu này.
Bạch Thông lên tiếng gọi: “Diệp Dã.”
Giang Ngôn nhếch khóe miệng, cười lạnh một tiếng: “Người trẻ tuổi, lời từ biệt nói nghe hay quá nhỉ.”
“Trời có mưa có gió thất thường, biết đâu khi trả lời câu hỏi thứ hai, tay run lên một cái liền chọn sai mà chết ngay tại chỗ.”
“Tuổi trẻ không có nghĩa là sống lâu,” nói rồi, Giang Ngôn nhìn về phía Ôn Khinh, “Sống lâu, chứng tỏ tôi có kinh nghiệm sống phong phú, có thể xu lợi tị hại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT