Ôn Khinh nhìn vào con ngươi đen nhánh của Giang Ngôn, theo bản năng ngẩng đầu lên. Ngay sau đó liền nhận ra lục lạc không vang, Giang Ngôn không thao túng cậu.
“Cậu……”
Giang Ngôn rũ mắt, nhìn đôi môi Ôn Khinh hé mở, ngửi mùi hương quen thuộc dễ ngửi trên người cậu, trong lòng trào ra một sự thôi thúc mãnh liệt. Muốn hôn cậu, cắn cậu. Muốn làm hư cậu.
Con ngươi Giang Ngôn trầm xuống, giơ tay đè gáy Ôn Khinh, hung hăng hôn xuống. Hắn cắn lấy môi cậu, gần như thô bạo cạy răng, cuốn lấy đầu lưỡi Ôn Khinh, dùng sức khuấy động. Ôn Khinh theo bản năng muốn né tránh, nhưng bị Giang Ngôn ôm càng chặt. Giang Ngôn một tay gắt gao ôm eo cậu, tay kia ấn sau gáy, buộc cậu phải chấp nhận nụ hôn này.
Nụ hôn này càng lúc càng thô bạo, phảng phất muốn nuốt chửng cậu, muốn xé nát và ăn vào bụng, đầu lưỡi Giang Ngôn cọ lên hàm trên, cuống lưỡi cậu, hấp thụ từng chút ẩm ướt trong khoang miệng, nắm giữ tất cả hô hấp của cậu.
Ôn Khinh hé miệng, vừa chua vừa tê, hốc mắt không kiểm soát được mà đỏ lên, tuyến nước bọt tiết ra càng nhiều. Đầu lưỡi Giang Ngôn lại một lần nữa đưa vào, bức thiết khuấy động cuống lưỡi cậu.
“Ngô……” Ôn Khinh mở to mắt, nước mắt sinh lý đảo một vòng trong hốc mắt, từ từ chảy xuống, thấm đến khóe môi. Giang Ngôn hơi nghiêng đầu, liếm đi giọt nước mắt đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play