Vương Nhị cúi đầu ngửi ngửi mặt nước rồi đáp: “Không phải trong nước đâu, trong không khí có mùi hôi thối của heo.”
Trương Dương uống một hơi hết nửa bình nước: “Cuối cùng cũng sống lại rồi.”
Hắn hít hít không khí, quả nhiên có mùi hôi của heo.
Cùng một mùi hương đặc biệt.
Trương Dương hít sâu một hơi, phát hiện mùi hương đó đến từ Ôn Khinh.
Hắn sửng sốt, cười nói: “Ôn Mãnh, cậu là đàn ông mà cũng xịt nước hoa à?”
Ôn Khinh nghiêng đầu: “Tôi không có xịt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT