Ôn Khinh hơi ngẩng mặt, tiếp tục nói: “Tôi có đạo cụ có thể tạm thời bảo vệ bản thân.”
“Sẽ không kéo chân sau của mọi người đâu.”
Ôn Khinh nghĩ nghĩ: “Cùng nhau tìm hạt giống, coi như là tiền thuê nhà tôi ở chỗ mọi người mấy ngày tới đi.”
Bạch Thông cúi đầu, thị lực ban đêm của hắn rất tốt, có thể nhìn rõ đôi mắt hơi sáng của Ôn Khinh.
Không giống như khi ở Học viện Thần, trong mắt không có hoảng loạn, không có sợ hãi, tràn đầy sự kiên định.
Bạch Thông khẽ cười một tiếng: “Xin lỗi.”
“Là tôi đã nghĩ sai rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play