Ôn Khinh ngửi thấy mùi máu tươi thoang thoảng trên người Tư Không. Cậu sững sờ, còn tưởng rằng Tư Không bị thương, há miệng toan nói chuyện thì mùi máu tươi kia đã biến mất không còn tăm tích.
Môi răng Ôn Khinh toàn là mùi hoa hồng nồng đậm, thứ mùi vương vấn trên người Tư Không từ đầu đến chân. Hiển nhiên, Tư Không đã ở trong vườn hoa hồng rất lâu.
Ôn Khinh lại cẩn thận ngửi kỹ. Đúng là không có mùi nào khác, chỉ có mùi hoa hồng. Cậu không nghĩ nhiều, cho rằng mùi hoa quá nồng nên mình đã ngửi nhầm.
Cảm nhận được Tư Không vuốt đầu mình như dỗ một đứa trẻ, má Ôn Khinh ửng đỏ, vội vàng buông tay ra.
Cậu chậm rãi hỏi: "Người vừa rồi ở trong vườn hoa hồng là anh sao?"
Tư Không "ừ" một tiếng.
Ôn Khinh ngước mắt nhìn hắn, có chút kinh hỉ: "Vậy hiện tại anh là đại thiếu gia của lâu đài hoa hồng?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT