Nói xong, Ôn Khinh nóng ran đến mức lòng bàn tay cũng nóng lên.
Cái việc tự xưng chủ nhân gì đó thật sự là quá xấu hổ.
Ôn Khinh không dám nhìn thẳng vào mắt Tống Huyền, dời tầm mắt đi, hàng mi run rẩy nói: “Đợi thêm năm phút nữa.”
“Nếu Giang Ngôn không tới, chúng ta lại đi.”
Tống Huyền cúi đầu nhìn bàn tay Ôn Khinh.
Không giống như lúc nãy, lần này là Ôn Khinh chủ động nắm lấy tay anh, những ngón tay trắng nõn nắm lấy cạnh tay anh, ấm áp, vừa non vừa mềm.
Rõ ràng là một cái chạm bình thường đến cực điểm, Tống Huyền lại cảm thấy khô miệng, anh khẽ uốn cong ngón tay, nắm lấy tay Ôn Khinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT