Cái gì mà cẩu ngoan?
Cái gì mà chủ nhân?
Tống Huyền rốt cuộc đang nói cái quái gì vậy a a a a?!
Ôn Khinh cảm thấy cả người mình đều không ổn.
Cậu hoảng loạn một chốc, đại não trống rỗng.
Một lúc lâu sau, Ôn Khinh mới lấy lại tinh thần, cảm nhận được hơi thở của Tống Huyền phả vào cổ, những sợi tóc lơ thơ cọ vào gáy.
Tống Huyền không hôn, cũng không cắn, chỉ vùi vào cổ cậu mà hít thở, dường như đang ngửi mùi hương của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT