Ôn Khinh giật mình, nghiêng đầu nhìn về phía Trương Dương: “Hả?”
Trương Dương vỗ vỗ ngực, thề thốt nói: “Chắc chắn là như vậy, nếu không còn có nguyên nhân gì khác nữa chứ?”
Ôn Khinh dừng bước, quay đầu lại nhìn Tống Huyền cách đó không xa.
Hắn dừng lại, Tống Huyền cũng dừng lại.
Tống Huyền đứng dưới gốc cây, ống tay áo tùy ý xắn lên, giữa hai hàng lông mày ẩn chứa chút thiếu kiên nhẫn, tùy tiện đá đá hòn đá nhỏ dưới chân.
Giây tiếp theo, Tống Huyền ngẩng mắt lên, nhìn thẳng về phía hắn.
Lông mi Ôn Khinh run rẩy, nhận thấy vào khoảnh khắc nhìn thấy mình, thần sắc của Tống Huyền khẽ biến đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play