“Tuyệt đối không nhớ anh đâu.”
Tư Già lẩm bẩm trong lòng, nhưng khi ở gần, Tạ Minh Huyền ấm áp, rất dễ chịu. Cô thực sự rất mệt, rúc mặt vào lòng anh một chút, rồi dần dần chìm vào giấc ngủ. Khác với những đêm trước, đêm nay cô ngủ không mộng mị. Sáng hôm sau, cô bị một cuộc điện thoại đánh thức.
Khi tỉnh dậy, bên cạnh đã trống không. Tư Già nhìn đồng hồ, mới sáu giờ rưỡi sáng. Tạ Minh Huyền đã đi sớm vậy sao? Cô lờ mờ nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm. Cô nhìn về phía đó nhưng không để tâm, dụi dụi mắt. Cuộc gọi đến là Hứa Tinh. Cô nhấc máy, vừa mở miệng thì phát hiện giọng mình bị khàn.
“Ngoại…” Tư Già chỉ kịp gọi một tiếng, rồi nghẹn lại ở cổ họng.
“Ôi, Tiểu Già, con bị cảm à? Sao giọng khàn thế, hay là chưa tỉnh ngủ?” Hứa Tinh hỏi qua điện thoại.
“Ai lại dậy lúc sáu rưỡi sáng chứ?”
Còn tại sao giọng lại khàn thế này, chẳng phải là tại Tạ Minh Huyền sao? Tối qua…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play