Sau khi nộp đơn xin du học, Phương Nghê có chút hối hận.
Trong ánh chiều tà, cô chống cằm đầy ưu tư dựa vào bậu cửa sổ, trong sân hoa đang nở rộ, sớm đã thay cây cảnh phù hợp với mùa. Đàm công tử không chỉ ăn mặc cầu kỳ, nơi ở của anh cũng phải thay hoa cỏ bốn mùa.
Anh đặc biệt thích cây hồng đậu, nghe Nguỵ Thư Bạch nói, một căn biệt thự anh từng sống ở Nam Kinh khi còn nhỏ trồng đầy những cây hồng đậu quý hiếm cỡ lớn, được gọi là "Hồng Đậu Sơn Trang".
Phương Nghê cảm thấy mình thích những loại cây xanh tốt không rụng lá hơn, quay đầu hỏi Đàm Tắc. Anh đặt nét bút cuối cùng trên giấy, gác cây bút máy xuống, hai tay cầm nó mân mê một lúc. Cách một lớp giấy, Phương Nghê không thể nhìn thấy biểu cảm của anh, cau mày: "Anh không thích sao?"
"Xanh tốt quanh năm thì có vẻ đơn điệu quá, so với hoa nở không tàn, anh thích hoa nở hoa tàn hơn."
Phương Nghê nhăn mũi, nghe ra ý tứ trong lời nói của anh: "Đàm tiên sinh không tin vào hoa nở không tàn?"
"Thịnh cực thì sẽ suy, không có gì là vĩnh hằng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT