“Em không tính là nhà văn lớn gì đâu.” Má Đường Vãn bất chợt ửng đỏ, đôi mắt trong veo phản chiếu rõ gương mặt anh, nghiêm túc nói: “Em chỉ muốn san sẻ một chút gánh nặng trong nhà thôi, cũng không có năng lực gì đặc biệt, đúng lúc lại thích viết chuyện…”

Ánh mắt Tống Hoài sâu như mực, chăm chú nhìn cô không rời.

Âm thanh bên ngoài dường như đều tan biến, anh chỉ nghe thấy giọng cô và tiếng tim mình đập.

Bị anh nhìn như vậy, Đường Vãn cũng không nói tiếp được nữa.

Tống Hoài bất ngờ kéo cô vào lòng, trầm giọng nói: “Nói tiếp đi, Vãn Vãn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play