Chuyện năm đó đã lâu lắm rồi, nhưng mỗi lần nghĩ lại, Đường Vãn vẫn cảm thấy xấu hổ, từ trước đến nay đều không cho ai nhắc lại. Nhưng người nhắc đến lại là bà ngoại, cô chỉ có thể giậm chân một lúc rồi nhào vào lòng bà làm nũng.

Tối đó, bà ngủ rất sớm, Đường Vãn và Hoắc Trình rón rén rời khỏi nhà.

Khu vực này giới hạn tốc độ xe, Hoắc Trình cũng lái chậm lại. Đường Vãn nhìn ra ngoài cửa xe, chẳng bao lâu đã thấy công viên lớn trong khu dân cư chính là nơi năm xưa cô từng bị ngã. Cô bực bội thu ánh mắt về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play