Đường Vãn sững người mất năm giây, nói còn lắp bắp:

“Mẹ ơi, không phải… không phải như mẹ nghĩ đâu ạ.”

Thật ra cô chỉ muốn sống chung với Văn Tự thôi. Vì sống cùng anh thật sự quá thoải mái, ngày nào cũng có đồ ăn ngon, có người trò chuyện, có người nắm tay đưa đón đi học, có người lắng nghe cô chơi piano, sửa giúp cô chiếc máy tính bị dính virus.

Từng chuyện nhỏ nhặt như thế đều khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play