Người phụ nữ đó từng có một chiếc ô tô đỏ nhỏ, trông rất đẹp, nhưng bà ta tuyệt đối không bao giờ cho cậu ngồi lên. Nếu muốn đưa cậu đi đâu, bà ta sẽ gọi một chiếc xe ba bánh cho cậu tự đi, hoặc mặc kệ cậu tự lo liệu.

Văn Tự vẫn nhớ rõ ánh mắt khinh thường bà ta từng dành cho cậu khi ngồi trong xe:

“Người dơ bẩn như mày mà cũng xứng ngồi xe tao à? Nhớ cho kỹ, loại xe này không dành cho loại người như mày.”

Cậu cúi đầu, nhạy cảm như bản tính vốn có, cảm nhận được ánh mắt của mấy người chú bên cạnh, đầy những suy nghĩ khó đoán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play