Đường Vãn không biết phải nói gì. Sau một lúc nghĩ ngợi, cô nhìn gương mặt đầy khó chịu của đối phương rồi chậm rãi nói:
“Là thế này, đêm xảy ra vụ án mạng, tôi có mặt ở hiện trường. Tôi khi đấy mặc chiếc váy này. Hung thủ nhìn thấy tôi và định giết tôi.”
“Tôi không ngại người khác mặc đồ giống mình, nhưng nếu sau khi nghe chuyện này mà cậu vẫn muốn mặc thì cứ mặc đi.”
Đường Vãn mỉm cười, ăn nốt vài miếng cơm cuối cùng rồi rời đi.
Toàn thân Đỗ Thi Ngọc nổi da gà, cô ta đưa tay sờ cánh tay mình, cảm thấy Đường Vãn đang bịa chuyện. Nhưng trong lòng lại không khỏi hoảng hốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT