Trời vừa chạng vạng, Đường Vãn liền được hắn mời ăn tối. Nàng vốn không nhận ra mình đang đói, đến khi ngồi xuống ghế mới sững người, đưa tay sờ bụng như thể có chút không tin nổi.

Quân Đạc bưng chén cơm đến trước mặt nàng, nhìn dáng vẻ đáng yêu đó, khóe môi khẽ nhếch, nhịn không được bật cười khẽ.

Nàng lập tức quay đầu nhìn hắn, như chú thỏ nhỏ lanh lợi bị động tĩnh thu hút. Sau đó mím môi, cũng nở nụ cười: “Đã lâu rồi ta không còn cảm giác đói bụng như vậy nữa.”

Tuy vẫn ăn uống hết sức tao nhã, nhưng Đường Vãn lại không ngần ngại khen ngợi hắn: “Rất ngon! Tay nghề của ngươi thật tốt!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play