Đường Vãn vén nhẹ tà váy, chậm rãi bước lên thuyền bay.

Mọi thứ của hắn luôn giống như bản thân hắn vậy, cực kỳ giản dị, không hề có chút hoa lệ nào dư thừa.

Quân Đạc bất chợt bước nhanh lên, trong chớp mắt đã trải đệm mềm lên chỗ ngồi trên thuyền bay, lại còn lót thảm xuống nền lạnh lẽo, miễn cưỡng xem như tạo thành một chỗ có thể ngồi tạm.

“Hảo, Đường cô nương, mời ngồi chỗ này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play