Ngô Giang đến rất nhanh.
Khi đến nơi, miệng hắn vẫn còn ngậm một chiếc bánh nướng, vừa chạy vừa làm vụn bánh rơi tứ tung. Chân phải dính đầy bùn đất, từ xa đã có thể ngửi thấy mùi hôi tanh của nước cống.
Thế nhưng, hắn lại chẳng hề bận tâm. Nhìn thấy hai người đang chờ trước cổng viện, hắn hào hứng vẫy tay, đôi mắt sáng rực như một chú chó cuối cùng cũng đợi được chủ nhân trở về.
Cố Thậm Vi nhìn cảnh tượng trước mặt, sống lưng chợt lạnh, lập tức đứng thẳng người. Hắn còn chưa đến gần, nàng đã cảm thấy da đầu tê dại.
“Cố đại nhân ơi! Đại nhân của ta! Từ nay về sau ngài chính là thân nhân của ta!”
Quả nhiên, Ngô Giang vừa chạy đến đã cất giọng ca thán.
“Tối qua ta lăn qua lộn lại cả đêm không ngủ được. Ta đã nghĩ kỹ rồi, nếu vụ án này mà mười ngày nửa tháng vẫn chưa phá được, không đợi quan gia định tội, ta tự mình cắt đầu, bày trước linh cữu Quan đại nhân thay cho thủ lợn mà cúng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT