Sau đó thì một mình tôi ra cổng xem rốt cuộc là ai còn mọi người thì đứng ở trước cửa nhà. Khi tôi mở cửa thì đập vào mắt tôi đó chính là cô em gái đáng ghét đó! Cô ta tóc thì bù xù, tay chân thì chỗ đỏ ửng, chỗ thì bầm tím. Tôi đoán là do cô ta lao vào chắn trước mẹ nên mới bị như vậy! Khi cô ta nhìn thấy tôi thì liền chửi bới thập tệ. 

  • Hàn Ngọc Linh Vũ….sao chị ko đi khỏi nhà tôi trong lẳng lặng đi mà cô còn hại mẹ bị bố đánh cho nhập viện thế hả?? Chị là đồ bất hiếu, tại sao chị ko chết quách đi cho xong?? 

Tôi chỉ nở một nụ cười nhẹ rồi thẳng tay giáng cho nó một cái tát trời giáng 

                             Chát

Sau khi nhận ra tôi đã tát nó một cái thì nó liền trợn tròn mắt lên nhìn tôi vì ko tin nổi vào mắt mình. Nó chắc chắn chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ đánh nó như thế. Rồi sau đó tôi mới bắt đầu lên tiếng nói. 

  • Mày nói ai là đồ bất hiếu? Mày có bị thiểu não ko? Hay mày bị đánh cho mất trí nhớ rồi?? Tao nói thẳng cho cái bản mặt chó đẻ, khốn nạn, trơ trẽn của mày cho mà biết. Mỗi tháng tao gửi phí sinh hoạt cho mày cả hơn mấy chục triệu, trong đó còn có cả phí sinh hoạt cho bố mẹ mà mày ăn chặn đấy! 

Khi bị tôi vạch trần thì nó khựng lại rồi lắp ba lắp bắp vì tôi nói đúng rồi! 

  • S…sao chị lại biết được?? Nhưng chị biết thì sao?? Chị có bằng chứng ko?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play