Khi tôi nhận ra chuyện gì đang xảy ra thì quản gia đã rời đi để lại không gian riêng cho chúng tôi rồi. Tôi nhìn họ rồi nở một nụ cười trừ thì hai đứa bọn nó cũng nở một nụ cười giả tạo. Tôi có thể đoán chắc ai nhìn thấy bọn nó cười thì có thể phân biệt được luôn vì nụ cười của chúng nó thì cứng đơ rồi thêm cái bản mặt tức giận nữa. Ai có thể ko nhận ra chứ? Đúng ko?
- Trước khi kể tiếp thì tôi xin gì thiệu một chút! Tôi tên là Hàn Ngọc Linh Vũ còn 2 chúng nó thì 1 đứa tên là Vương Tuyết Nhi còn 1 đứa tên là Triệu Cẩm Tuyết. Tiếp tục truyện!
Sau đó hai người đó nụ cười vụt tắt rồi nói chuyện với tôi.
- Linh Vũ…Chúng tớ muốn hỏi cậu…tại sao dọn ra ngoài mà ko gọi bọn tớ trước để chúng tớ vào ở cùng cậu hả?
- Hả?? - tôi đang ko hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, tôi còn tưởng sẽ bị chúng nó chửi chứ nhỉ?
- Cậu hả cái gì chứ Linh Vũ?? - Tuyết Nhi nói trong sự tức giận.
- May cho cậu là lúc cậu nhắn thì tớ tan làm rồi nên thu dọn được đồ đạc mang qua đây ở lun - Cẩm Tuyết nói trong giọng đầy tự hào!
Tôi nhìn hai người họ và cũng cạn lời mà vỗ trán rồi Tuyết Nhi chỉ day Day đầu mũi và hạ tay xuống. Hình như dạo này…họ rất bận mà còn phải lặn lội tới đây nữa. Tại sao tôi lại biết à?? Mặt của họ có nếp nhăn với quầng thâm mắt luôn rồi.
- Ko sao đâu, mình có kêu vài người hầu đến đây phục vụ bọn mình vs mang hành lý của mình đến đây nên là vô nhà thăm quan trước đi! - Tuyết Nhi nói rồi kéo tôi đi.
- Hả?? Nhà mình chỉ có 5 tầng, 2 tầng sinh hoạt chung còn 3 tầng thì làm chỗ ở riêng, Cậu thuê người làm gì cho tốn tiền?? - tôi nói bằng giọng đầy khó chịu!
Tuyết Nhi nghe vậy thì quay lại rồi nói với tôi là
- Nhưng mà sau này chúng ta già rồi yếu thì vẫn phải có người chăm sóc mà?? Với bọn mình cũng có công việc riêng của mình làm gì có thời gian mà làm việc nhà, dọn dẹp nhà cửa được chứ??
- Vậy cậu dọn dẹp đồ về nhà ở đi nha, chủ nhật cậu cũng đâu phải ko rảnh rỗi đâu, đi làm về thì vận động chân tay cho khỏe khoắn chứ?? Cậu chỉ lao động bằng tay với mắt, nào cũng ko lao động chân à?? Rồi sau này cậu già sớm là cái chắc! - tôi nói
- Thôi được rồi, đuổi họ về chỗ bố mẹ tớ là được mà! - Tuyết Nhi nói
Sau khi nghe cô ấy nói vậy xong thì tôi mới hài lòng rồi dẫn cô ấy đi vào nhà tham quan rồi đi lên lầu 2 để lấy chìa khóa. Chúng tôi vừa đi lên lầu, vừa kéo khênh vali lên và tôi còn phải nói cho bọn nó nghe về việc nhà có người thuê là nam khiến bọn nó ngỡ ngàng và sững sờ luôn. Lúc này đột nhiên…..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT