Vào thu, Yến Thị bị tầng tầng lá phong đỏ thẫm nhuộm màu, gió tây hiu quạnh thổi, lá cây rung rinh, xào xạc cuốn đi khắp nơi.
Đồng Hoài dựa vào cửa sổ xe, nửa mở mí mắt nhìn ra ngoài, mặc chiếc áo len cổ cao, cuộn tròn như một con mèo nhà sợ lạnh. Đợi một lúc, người trợ lý mới kiêm tài xế đi vệ sinh xong quay về, liên tục xin lỗi, lái xe rời khỏi sân bay.
Làm việc liên tục ba ngày, chỉ ngủ chưa đến sáu tiếng đồng hồ, cho dù tinh lực có tốt đến mấy, Đồng Hoài cũng cảm thấy mình sắp tắt điện, gặp người đến gần, cậu cũng không chống đỡ nổi, nghiêng đầu ngủ say.
Trợ lý mới đến lái xe cũng không vững vàng, khi dừng xe đột nhiên phanh lại, đầu Đồng Hoài “phanh” một tiếng đập vào cửa sổ, cậu trợn mắt đã nghe thấy một tràng xin lỗi không dứt.
“...” Đồng Hoài từ từ mở mắt, “Đầu của tớ bị cậu làm cho trống rỗng rồi. Công việc tiếp theo của tớ là gì?”
Trợ lý không dám thở mạnh: “Ở phim trường Đinh Hoài chụp một bộ ảnh quảng cáo tuyên truyền cho một vị minh tinh, sau đó công việc gần đây sẽ kết thúc.”
Đồng Hoài xoa trán, lườm hắn một cái, lười nhác gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT