Trong gương, Dung Nguyệt Thiên Lan ở trên không liên tục bấm pháp chú, một bàn tay từ từ mở ra, trong lòng bàn tay dần hiện ra một con mắt phượng đơn, có luồng sáng xanh biếc bắn ra từ mắt phượng, bay thẳng về phía vùng sương mù mờ mịt xa xôi…
Tuyết Y Lan đang ngồi đả tọa trong ngôi miếu đổ nát dường như cảm ứng được điều gì, bỗng ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhưng ngoài cửa sổ tối đen, chỉ thấy lác đác vài ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.
Hắn nhìn chằm chằm một ngôi sao, luôn cảm thấy ngôi sao đó có chút kỳ quái… Tựa hồ đó là một đôi mắt thần đang từ từ nhìn về phía hắn.
Trong lòng hắn khẽ động, cúi đầu, để mái tóc dài che đi dung mạo.
Y phục trên người hắn đã bị Ninh Tuyết Mạch phá hủy, lúc này chỉ mặc một cái quần lót, làn da trong suốt, tỉ lệ cơ thể hoàn hảo, phát ra ánh sáng mị hoặc trong đêm tối.
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua Ninh Tuyết Mạch đang nằm bất động trên bồ đoàn, vô cùng ngoan ngoãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT