Thân mình Tuyết Y Lan quả nhiên cứng đờ, nheo lại đôi mắt: “Huyền Ba Cầm thì sao?”
“Đưa Huyền Ba Cầm cho ngươi là một nữ tử đi? Là người trong lòng của ngươi? Ngươi nhất định rất yêu nàng. Ngươi không thể làm chuyện có lỗi với nàng!” Ninh Tuyết Mạch lung tung suy đoán. Nàng tổng cảm giác thái độ Tuyết Y Lan đối đãi Huyền Ba Cầm không giống bình thường, ôm nó lúc thì giống như ôm tình nhân…
Tuyết Y Lan đè trên người nàng, lại rốt cuộc không có động tác tiếp theo, hắn rũ mắt nhìn nàng, đôi mắt xanh biếc u ám, tựa hồ xuyên qua nàng đang nhìn một người khác.
Ninh Tuyết Mạch hơi hơi ngừng thở. Cực lực làm nhẹ mọi động tác. Để tránh kích thích hắn, làm hắn lại thú tính quá độ.
Một lát sau, hắn thế nhưng khẽ thở dài, trong mắt thế nhưng xẹt qua một chút đồng tình: “Tiểu Tuyết Mạch, ngươi nói có lẽ là thật. Huyền Ba Cầm là của nàng… Nhưng ta lại quên nàng…”
Ninh Tuyết Mạch: “…” Sao lại thế này? Nàng sao lại nghe mơ hồ như lọt vào trong sương mù?
Ngón tay Tuyết Y Lan lại vuốt ve miệng nhỏ của nàng: “Ta không nghĩ ra dung mạo của nàng, không nghĩ ra tất cả về nàng, nhưng lại cảm giác ta hẳn là rất yêu nàng. Nàng đem ta phong ấn trong quan tài, ta hẳn là hận nàng hận muốn chết… Đây có phải giống như các ngươi nhân loại nói là vừa yêu lại vừa hận không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT