“Còn có, Đế Tôn vốn dĩ là người không quan tâm tới chuyện trần gian, nhưng khi ở trong hoàng cung, hắn lại thương tiếc tiểu chủ nhân nhà ta, sợ nàng bị khí lạnh của hắn làm cho đông cứng, đặc biệt thả nàng ra ngoài…” Tiểu Kỳ Lân tiếp tục liệt kê từng cái. Đây đều là những chuyện nó nghe thấy các hạ nhân xì xào khi ở trong hầu phủ.
Ánh mắt Hàn Sơn Nguyệt hơi hơi dao động, nhưng vẫn không nói gì.
“Lại nói, Đế Tôn chưa bao giờ nói chuyện thị phi của người khác, nhưng khi hắn rời khỏi Trường Không quốc, lại trịnh trọng nói với lão hoàng đế về chuyện của chủ nhân nhà ta…” Tiểu Kỳ Lân đưa ra ví dụ thứ ba để chứng minh.
Hàn Sơn Nguyệt đưa tay xoa xoa ấn đường, lần thứ ba này quả thật là hắn cố ý làm vậy, thuận tay giúp nha đầu kia tránh khỏi một vài rắc rối nhỏ. Ba ví dụ này chỉ có cái cuối cùng là đáng tin cậy.
“Ngươi nói xem, Đế Tôn lão nhân gia hắn có phải rất coi trọng tiểu chủ nhân nhà ta không?” Tiểu Kỳ Lân hùng hồn kết luận.
Hàn Sơn Nguyệt khẽ cười: “Nghe ngươi nói như vậy, hình như đúng là có chuyện như thế. Hay là ngươi cổ động tiểu chủ nhân nhà ngươi đi Nhật Nguyệt tông bái sư đi? Đế Tôn kia, quả thật có thể giúp nàng an ổn lớn lên. Chỉ xem hắn có thu chủ nhân nhà ngươi không thôi. Bổn tọa nghe nói hắn tám mươi năm mới thu đồ đệ một lần, hiện tại mới qua hơn bốn mươi năm, còn chưa tới lúc hắn thu đồ đệ. Hơn nữa hắn còn không thu đồ đệ nữ.”
“Quy tắc là do người đặt ra, tự nhiên cũng có thể thay đổi. Tiểu chủ nhân nhà ta thông minh như vậy, Đế Tôn nhất định sẽ thu nàng!” Tiểu Kỳ Lân tràn đầy tin tưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT