Hàn Sơn Nguyệt liếc xéo Tiểu Kỳ Lân một cái, chỉ cho nó một chữ đánh giá: “Ngu xuẩn!”
Tiểu Kỳ Lân bị hắn mắng đến lòng đầy không phục, nhìn hắn định mở miệng phản bác, Hàn Sơn Nguyệt đã tiện tay ném nó xuống hồ nước: “Rửa móng vuốt đi! Dơ!”
Đầu ngón tay nó còn dính máu của người mà nó đã cào, thiếu chút nữa cọ lên người hắn.
Tiểu Kỳ Lân cũng cuối cùng nhớ ra móng vuốt mình vẫn còn bẩn, vội vã ở trong nước cọ rửa. Vừa ngẩng đầu, lại thấy ống tay áo Hàn Sơn Nguyệt phiêu phiêu đã bước vào bờ.
“Này, ngươi chờ ta a, ta với ngươi cùng nhau tìm chủ nhân nhà ta…” Tiểu Kỳ Lân kêu lớn ở phía sau.
“Chuyện tìm nàng có bản tọa lo, ngươi cho ta rửa cho sạch!” Hàn Sơn Nguyệt không quay đầu lại.
Hắn và Tiểu Kỳ Lân đứng trên mặt nước nói chuyện, sớm đã thu hút ánh mắt của vô số người xung quanh. Không biết bao nhiêu đầu người trên thuyền ló ra nhìn quanh đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT