Ngày đó sau khi anh ta nói câu đó, phản ứng của Nam Tiêu rõ ràng là không nhớ ra anh ta. Bây giờ Nam Tiêu lại buột miệng nói ra tên trường của anh ta, xem ra Nam Tiêu cuối cùng cũng nhớ ra rồi.
Khóe môi anh ta cong lên, nở một nụ cười chân thành, nói:
"Đúng, cuối cùng cô cũng nhớ ra tôi rồi."
Nam Tiêu nhìn Lý Minh Dục. Người này thường ngày luôn mang vẻ u uất, thỉnh thoảng mỉm cười cũng là kiểu châm biếm, hoặc là nụ cười trông không giống người tốt.
Lúc này anh ta lại nở một nụ cười chân thành, trông khá rạng rỡ, Nam Tiêu không khỏi ngẩn ra một chút.
Nhưng Nam Tiêu chỉ hơi ngạc nhiên vì anh ta cũng biết cười như vậy thôi, cô sẽ không bị vẻ ngoài của Lý Minh Dục mê hoặc.
Lý Minh Dục có đẹp trai đến đâu cũng không bằng Tạ Thừa Vũ, thậm chí còn không bằng Tiêu Trạch Giai, tại sao cô phải bị một người như vậy mê hoặc?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT