Phùng Vân đi đến chỗ Nam Phượng quốc, cố nặn ra một nụ cười, đầu tiên là châm trà rót nước hầu hạ, sau đó chê trách Nam Thanh Thanh một hồi rồi thay mặt cô ta xin lỗi ông.
Nói một hồi ngon ngọt, bà ta mới rón rén hỏi Nam Phượng quốc liệu có thể để Nam Thanh Thanh xuống lầu ăn cơm được không.
Cơn giận của Nam Phượng quốc đã nguôi nên ông đồng ý với lời thỉnh cầu của Phùng Vân.
Ông ta dù sao cũng vẫn coi Nam Thanh Thanh là con gái, nên cũng không muốn làm quá tuyệt tình, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là Nam Thanh Thanh không được quá không biết điều.
Lúc Phùng Vân khuyên nhủ Nam Phượng quốc, Nam Tiêu cũng ở ngay bên cạnh. Cô lạnh lùng nhìn một màn này, đến khi nghe Nam Phượng quốc đồng ý cho Nam Thanh Thanh xuống lầu ăn cơm, cô cũng không có biểu hiện gì khác thường.
Hiện tại cô vẫn cực kỳ ghét Nam Thanh Thanh, nhưng cùng ăn một bữa cơm thì cũng không đến nỗi quá khó chịu.
Chủ yếu là vì cô biết khi ở cùng mình, Nam Thanh Thanh sẽ còn khó chịu hơn cô. Nghĩ đến đây, cô liền cảm thấy bữa cơm này chẳng có gì khó nuốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play