Sau đó, anh nói một cách chính trực:
"Tôi vừa tự bôi thuốc cho mình, không mặc áo được."
Nói rồi, anh còn giơ tay lên.
Lúc này Nam Tiêu mới nhớ lại cái liếc mắt vừa rồi, dường như cô thấy trên cánh tay anh có một miếng băng gạc, nhưng ngay sau đó lại nhìn thấy ngực anh, thật sự quá ngượng ngùng nên cô đã vội quay đầu đi và quên mất chuyện đó.
Bây giờ nghe anh nói vậy, Nam Tiêu mới nhớ ra mình đến đây để xem vết thương của Tạ Thừa Vũ, cô vội ngẩng đầu nhìn cánh tay anh.
Trên cánh tay anh có một vệt máu, vẫn chưa đóng vảy hoàn toàn, vết thương trông vẫn có chút đáng sợ.
Nam Tiêu nhíu mày, gạt đi những suy nghĩ linh tinh, hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT