Nhưng Phùng Vân chỉ siết chặt nắm đấm, không nói một lời.
Nhịn được vài giây, bà ta vẫn không thể nhịn được nữa, cuối cùng Phùng Vân vẫn mở miệng, hỏi:
". . . Ông ấy đưa tất cả cho cô rồi à?"
Phùng Vân nói rất úp mở, nhưng Nam Tiêu biết "ông ấy" mà bà ta nói là chỉ Nam Phượng Quốc, còn "những thứ đó" tất nhiên là chiếc két sắt kia.
Cô cười cười, nói:
"Đương nhiên rồi, đó là đồ mẹ ruột để lại cho tôi, ba ruột tôi đương nhiên phải đưa tất cả cho tôi. Dù sao tôi cũng là con gái duy nhất của hai người, không cho tôi thì cho ai? Họ có con gái nào khác đâu."
Nói xong câu đó, cô muốn xem Phùng Vân sẽ nói gì, chẳng lẽ Phùng Vân lại nói bà ta cũng là con gái của ba mẹ cô sao? Phùng Vân sẽ không mặt dày đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT