Cô có thể thầm yêu một người sẽ không bao giờ thuộc về mình, nhưng không thể vì thế mà đánh mất lòng tự trọng.
Nam Tiêu đặt tay lên bụng, bình tĩnh nói:
"Bây giờ thứ duy nhất tôi yêu là đứa con trong bụng."
Cơ thể Tạ Thừa Vũ run lên, anh nắm chặt cổ tay Nam Tiêu, muốn hỏi "Tại sao em lại không còn thích anh nữa?", nhưng lại cảm thấy câu hỏi này, có lẽ chính Nam Tiêu cũng không trả lời được.
Yêu một người có cần lý do không? Có lẽ là không. Vậy nên không yêu một người có lẽ cũng không cần lý do.
Nam Tiêu mặc một chiếc váy ngủ dáng rộng kiểu cung đình, nhìn từ bên ngoài không thể thấy cô đang mang thai. Nhưng khi cô đặt tay lên bụng, chiếc áo liền hằn lên một đường cong hơi nhô ra. Thêm vào đó, tay chân cô đều rất gầy, mặt cũng chỉ nhỏ bằng bàn tay, nên dấu hiệu mang thai càng trở nên rõ rệt.
Sắc mặt Tạ Thừa Vũ lập tức tái nhợt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play