Cứ như vậy ôm đầu gối, ngồi trên mặt đất lạnh như băng khóc một lát, nàng dần dần đối với tương lai cảm thấy tuyệt vọng, đột nhiên nghe được có người lớn tiếng gọi tên của nàng, hơn nữa thanh âm này còn quen thuộc như vậy, phảng phất là nam nhân kia.
Giờ khắc này, Nam Tiêu khiếp sợ không thôi.
Cô mở to hai mắt, thân thể giống như bị cái gì giữ chặt, không nhúc nhích được.
Cô không nghĩ Tạ Thừa Vũ thực sự đến cứu mình, chỉ sợ là cô quá khao khát có một người quen thuộc đến cứu, nên đã phát điên mà sinh ra ảo giác.
Nhận ra điều này, Nam Tiêu vừa buồn bã vừa đau khổ, và vì cô nghĩ rằng âm thanh mình nghe thấy là ảo giác, cô cũng không đáp lại đối phương.
Nhưng không ngờ, ngay khi cô thực sự cảm thấy tuyệt vọng về tương lai, đỉnh đầu đột nhiên có một luồng sáng mạnh chiếu xuống. Cô theo bản năng ngẩng đầu, liền thấy được khuôn mặt quen thuộc đó, khuôn mặt của Tạ Thừa Vũ.
Giờ khắc này, Nam Tiêu thật sự kinh ngạc tới cực điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play