Ông cụ Trịnh đứng dậy rời đi, Nam Tiêu và Tạ Thừa Vũ ngồi lại phòng khách một lát, nhưng không ở lại quá lâu.
Hôm nay đã xảy ra chuyện như vậy, hơn nữa vừa rồi ông cụ Trịnh cũng đã lên tiếng bảo mọi người về sớm, nên không ai ở lại lâu. Chẳng mấy chốc, cả phòng đã lần lượt ra về.
Nam Tiêu và Tạ Thừa Vũ lái xe về nhà. Bây giờ là chín giờ tối, đã qua giờ cao điểm, nhưng Bắc Thành dù sao cũng là trung tâm cả nước, là nơi phồn hoa nhất, nên xe trên đường vẫn không ít.
Dưới bầu trời đen kịt, chiếc xe lướt đi trong dòng xe cộ. Tạ Thừa Vũ một tay gác lên cửa sổ, tay kia cầm vô lăng, vừa hóng gió đêm vừa trò chuyện cùng Nam Tiêu.
"Thừa Vũ, Trịnh Nhân Kiệt đúng là ngày càng điên cuồng."
Nam Tiêu nói.
"Nếu là trước kia, anh ta sẽ không đến mức vì một câu nói mà tát một đứa trẻ, nhất là khi đứa trẻ đó lại là cháu ngoại ruột của mình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play