Bị nói vài câu, Trịnh Lệ Như không mở miệng nữa, không phải vì bà ta muốn nghe lời Tạ An Văn.
Chủ yếu là trong vài giây ngắn ngủi đó, bà ta cũng đã bình tĩnh lại. Bà ta biết Tạ Thừa Vũ dù thế nào cũng sẽ không nghe lời mình, nếu cứ tiếp tục tranh cãi với hai người họ, bữa cơm này coi như xong.
Hơn nữa, đến lúc đó người bị đuổi đi tuyệt đối không phải là Nam Tiêu và Tạ Thừa Vũ, mà chỉ có thể là chính bà ta.
Bà ta chỉ có thể nghiến răng, tạm thời nuốt cục tức này vào trong.
Trịnh Lệ Như không nói gì thêm, Nam Tiêu và Tạ Thừa Vũ cũng không thèm để ý đến bà ta, hai người lại tiếp tục khẽ trò chuyện vài câu về Tiểu Lam Lam.
Ông cụ Tạ nhàn nhạt liếc Trịnh Lệ Như và Tạ An Văn, trong mắt mang theo ý cảnh cáo, ra hiệu hai người họ đừng mở miệng nữa, chủ yếu là Trịnh Lệ Như.
Tạ An Văn tuy ăn nói không đứng đắn nhưng ông ta không có ý kiến gì với Nam Tiêu, sẽ không vô duyên vô cớ đi gây sự với cô, còn Trịnh Lệ Như thì không chắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT