Như vậy thì Hứa Nhược Tân không thể nào ra tay được.
Cô ta đương nhiên cũng có thể đánh cược, cược rằng Tạ Hoài Ngọc sẽ không bao giờ tỉnh lại. Nhưng nghe nói việc điều trị hiện tại khá thuận lợi, lỡ như Tạ Hoài Ngọc tỉnh lại thì phải làm sao?
Cô ta cắn chặt môi, chẳng lẽ thật sự phải từ bỏ sao?
Không, cô ta không thể nào từ bỏ Tạ Thừa Vũ được, cùng lắm thì đổi cách khác. . . Ánh mắt cô ta tối sầm lại.
Chiều hôm đó, Nam Tiêu đến Tạ gia thăm Tạ lão gia. Cô tự mình vào bếp nấu một bữa cơm cho ông, trong lúc đó Tạ Thừa Vũ cũng vào giúp.
Thật ra cô rất không muốn Tạ Thừa Vũ lượn lờ xung quanh, mặc dù anh quả thực đã giúp cô rất nhiều. Nhưng chỉ cần Tạ Thừa Vũ vào bếp, những người giúp việc khác sẽ tự động lui ra ngoài, cứ như thể cố tình tạo không gian riêng cho hai người họ.
Thật là. . . Hai người họ có quan hệ gì đâu, tại sao lại phải tạo không gian riêng chứ. . .
Cuối cùng bữa cơm cũng xong, Nam Tiêu và Tạ Thừa Vũ cùng nhau bưng đồ ăn lên bàn, bảo thím Trương gọi Tạ lão gia xuống ăn cơm.
Bữa cơm này khoảng sáu phần là do Nam Tiêu nấu, còn lại là công của Tạ Thừa Vũ. Nam Tiêu không muốn nhận hết công lao về mình, liền lần lượt chỉ những món do Tạ Thừa Vũ nấu cho Tạ lão gia xem.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT