Lâm Yên vỗ vai Nam Tiêu, định nói gì đó thì Nam Tiêu quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt có chút mông lung, trống rỗng, nói: "Yên Yên, tớ cảm thấy khả năng giải quyết vấn đề của mình như bị thoái hóa vậy."
"Nếu là trước đây, có lẽ tớ sẽ không trốn tránh ngay lập tức mà sẽ nghĩ cách giải quyết ổn thỏa chuyện này. Nhưng bây giờ, ngay cả dũng khí để nghe điện thoại tớ cũng không có."
Nam Tiêu cúi xuống nhìn chiếc điện thoại đặt trên bàn rồi lật nó lại.
Cuộc gọi của Tạ Thừa Vũ đã kết thúc, màn hình hiển thị một cuộc gọi nhỡ từ anh, ngay sau đó một tin nhắn WeChat hiện lên.
Nam Tiêu đã cài đặt không hiển thị nội dung tin nhắn khi màn hình khóa, nên cô không biết ai đã gửi, nhưng không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là Tạ Thừa Vũ.
Ngay sau đó lại có một cuộc gọi qua WeChat. Đây là Tạ Thừa Vũ vừa trả lời tin nhắn xong lại gọi ngay lập tức sao? Chắc là vậy rồi.
Nam Tiêu mím chặt môi, vẫn không nghe máy. Lúc này cô thật sự có chút sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT