Anh sải bước đi vào, đang định nói thì Nam Tiêu quay đầu nhìn anh, đột nhiên cảm thấy ấm ức vô cùng, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Dù Tạ Hoài Ngọc và Tạ Thừa Vũ là hai người khác nhau, nhưng cô không thể không nghĩ rằng, gốc rễ của tất cả mọi chuyện đều nằm ở Tạ Thừa Vũ.
Tất cả là vì suốt ba năm qua Tạ Thừa Vũ đã phớt lờ cô, nên người nhà họ Tạ mới dám ngang nhiên bắt nạt cô như vậy.
Dù hai người chỉ là hôn nhân hợp đồng, Tạ Thừa Vũ không có nghĩa vụ phải đối tốt với cô, nhưng giá như anh có thể xuất hiện đúng lúc để bảo vệ cô một chút. . .
Nam Tiêu nhanh chóng lau nước mắt, chạy vụt qua mấy người họ.
"Cô đi đâu vậy?"
Tạ Thừa Vũ nhíu mày, lập tức đuổi theo.
Bị Tạ Hoài Ngọc chọc tức, Nam Tiêu cứ thế chạy đi mà không suy nghĩ gì. Nhưng chạy được nửa đường, cô lại nghĩ đó là phòng nghỉ của mình, có đi thì cũng phải là mấy người kia đi, dựa vào đâu mà cô phải đi?
Cô liền dừng lại ở ngưỡng cửa, nhìn chằm chằm một gốc cây ở xa để cố gắng kiềm chế cơn giận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT