Lâm Trúc bị câu nói ấy làm cho giật mình toàn thân, cậu cúi đầu nhìn Thẩm Tức Bạch đang tựa lên vai mình, đỉnh đầu mềm mại mang mùi hương dầu gội thơm dịu, những sợi tóc cọ vào cằm khiến cậu ngứa ngáy.
"Anh... anh nói gì ngốc vậy..." Lâm Trúc ấp úng phản bác, nhưng lại cảm nhận được cánh tay ôm eo mình siết chặt hơn. Cậu bản năng muốn lùi ra sau, nhưng phát hiện lưng mình đã chạm sát vào tường, không thể lùi thêm được nữa.
Thẩm Tức Bạch ngẩng đầu nhìn cậu, đôi mắt vốn dĩ lạnh lùng giờ đây ướt át: "Vậy phải thế nào em mới chịu đồng ý với anh?" Giọng anh khẽ hơn thường ngày, mang theo vài phần yếu đuối, đáng thương như một chú chó nhỏ bị mưa ướt.
Nhìn người kia làm nũng, tim Lâm Trúc đập thình thịch, cậu quay mặt đi: "Đây... không phải là vấn đề giới tính..." Vừa nói ra đã thấy hối hận, chẳng khác nào tự đào hố chôn mình.
"Vậy là vấn đề gì?" Thẩm Tức Bạch truy hỏi, hơi thở ấm nóng phả lên cổ Lâm Trúc.
Cậu lắp bắp không biết trả lời ra sao, ngón tay vô thức vò chặt vạt áo. Không thể nói thật là mình sợ cái việc kia đau quá chứ? Như vậy mất mặt chết mất!
"Em... em vẫn còn nhỏ!" Sau một hồi vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cậu đưa ra lý do ngớ ngẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT