"Được rồi mà." Từ Lạc Dương lè lưỡi, nhưng vẫn giúp cậu thu dọn, "Nhớ đãi tớ bữa ngon đền bù nhé."
"Nhất định!" Lâm Trúc ôm thùng đồ cá nhân, đột nhiên thấy tiếc nuối, "Vậy... tớ đi nhé?"
"Cút đi mau." Từ Lạc Dương vẫy tay, thêm câu, "Nhớ mai mang cơm sáng cho tớ."
"Được!"
Cánh cửa đóng sầm, Lâm Trúc ôm thùng, bước chậm rãi dọc hành lang. Thùng không nặng, nhưng chân cậu như nặng trĩu.
Biết đổi phòng chỉ là để tránh vòng lặp nhưng lòng vẫn thấy bất an.
Tất cả tại cái mồm lắm chuyện của Từ Lạc Dương! Lâm Trúc lẩm bẩm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT