“Khụ khụ khụ.”
Khi Cơ Hào buông tay, Diêu Tứ như được giải thoát, tham lam hít thở không khí.
Sau khi hồi phục một chút, Diêu Tứ vội vàng nói: “Đúng là một ngôi mộ lớn, nhưng ta thực sự không thu được gì, vì ta thậm chí không vào được cổng.”
Cơ Hào khinh thường, “Trộm mộ mà còn đi cổng chính?”
Diêu Tứ vội vàng giải thích, “Những ngôi mộ lớn đó có bố cục phòng chống trộm, bất kể đào lỗ từ phương vị nào, xuống dưới chắc chắn sẽ chết không còn gì. Lúc đó ta chỉ vào một ngôi mộ giả, nhưng ta khôn ngoan lắm, làm nghề gần chục năm, sao lại bị một xác chết lừa được? Sau đó ta tìm thấy vị trí của ngôi mộ chính, rồi ta bị thương.”
Chu Du nhẹ nhàng nói, “Ngươi là Thiên Nguyên cảnh mà.”
Diêu Tứ vỗ đùi, “Ai nói không phải? Chính vì sức mạnh đã cho ta sự tự tin, nên ta cũng không nghĩ rằng sẽ có người bố trí thi cương phệ hồn trận gần cổng mộ.”
Chu Du cảm thấy mông lung, chưa từng nghe qua.
Cơ Hào thì ngạc nhiên, “Đó là loại tạp ngư gì? Thế mà còn có thể bố trí được một trận pháp đáng sợ như vậy?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play